Thời cắp sách tới trường là khoảng thời gian đẹp nhất trong tôi; thời của tuổi hồn nhiên mộng mơ, của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi, của cả sự ngỗ nghịch ngang bướng. Và chính Thầy Cô là những người thay đổi cuộc đời tôi; người mang tình yêu vào tri thức, uốn nắn tôi từng chút một trên con đường học vấn. Để rồi chính hành trang tri thức đó đã giúp tôi đủ tự tin bước trên đường đời đầy chông gai.
Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi, có hay bao mùa lá rơi
Thầy đã đến như muôn ngàn tia nắng, sáng soi bước em trong cuộc đời.
Cứ mỗi lần nghe những giai điệu da diết ấy cất lên, là lòng tôi lại bồi hồi khôn nguôi. Những kí ức đẹp đẽ dưới mái trường thân yêu cứ miên man ùa về. Guồng quay lặng lẽ trôi thật nhanh; tôi dần trưởng thành sau mỗi bài học, sau những buổi đứng lớp của các Thầy các Cô. Nhớ lắm tà áo dài thướt tha của Cô, dáng đi nghiêm trang mà thân thiện của Thầy. Nhớ lắm những bài học đong đầy yêu thương; những tri thức khoa học mà cả thời son trẻ tôi được truyền đạt.
Mặc cho người ta ngập chìm trong những lo toan; tính toán chuyện cơm áo lợi danh, chuyện bán mua cả tình cảm, cả trí tuệ; thì thầy cô vẫn miệt mài là người đưa con đò tri thức đến với bao thế hệ. Người Thầy với những ước mơ; những yêu nghề cháy bỏng luôn thực hiện thiên trách của mình là dạy dỗ học sinh nên người. Thầy như ngọn hải đăng soi sáng bước chúng ta đi.
Thầy lại là ngọn lửa ấm áp, dìu dắt học trò trước những vấp ngã của cuộc đời. Thầy cho chúng ta niềm tin, niềm hy vọng. Thầy dạy tôi học tập, hiểu đạo lý làm người biết yêu quê hương đất nước. Thầy là nguồn động viên tinh thần của bao thế hệ học trò. Thầy Cô đã chắp cánh ước mơ; hoài bão tươi đẹp về tương lai, tạo niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống, khơi dậy nét đẹp trong tâm hồn của mỗi con người.
Khi năm học kết thúc cũng chính là lúc những chuyến đò đã bắt đầu cập bến. Một chuyến đò với biết bao công sức và tâm huyết. Một chuyến đò chở biết bao tri thức, tình cảm mà Thầy Cô muốn gửi vào mỗi chúng ta. Tôi biết rằng để làm được điều đó Thầy Cô đã phải thức khuya, miệt mài, cặm cụi bên trang giáo án. Và biết rằng đó là tất cả những giọt mồ hôi, nước mắt của các Thầy Cô. Tình yêu thương vô bờ bến ấy nên trân trọng và cất giữ mãi trong trái tim.
Khi sinh ra, cha mẹ cho ta hình hài, dáng đứng; cho ta dòng sữa mát lành và nuôi ta lớn lên. Rồi cuộc đời lại bước sang một hướng đi mới khi ta cắp sách đến trường, cho ta gặp những người cha, người mẹ thứ hai, nơi đó dòng sữa ngọt chính là nguồn tri thức và lời cha dạy, là lời thúc giục, vẫy gọi ở ngoài kia khơi xa của cuộc đời.
Công ơn trời bể đó bao giờ kể cho hết. Vì vậy, nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 em xin gửi đến Thầy cô những lời chúc tốt đẹp nhất. Kính chúc quý Thầy, Cô giáo trên toàn đất nước mỗi ngày có thêm nhiều sức khỏe, thành đạt hơn, thành công hơn để luôn luôn là những toa tàu đi đầu, hướng dẫn thế hệ trẻ đưa đất nước mỗi ngày một vinh quang hơn. Và bằng tất cả sự kính trọng, em chân thành gửi lời cảm ơn đến các thầy cô đang công tác tại Trường THPT Phan Chu Trinh. Thiêng liêng vô cùng 2 tiếng Thầy cô – Người mang tình yêu vào tri thức.
Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi
Tóc xanh bây giờ đã phai
Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy
Dõi theo bước em trong cuộc đời
Dẫu đếm hết sao trời đêm nay
Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi
Nhưng ngàn năm, làm sao
Em đếm hết công ơn người thầy.
Xem thêm: